Wednesday, June 20, 2007

Review: ALCEST - Souvenirs d'un autre monde

Mới chỉ nghe album này 1 ngày... nhưng cũng được tầm 3 lần thôi...
Không biết nên xếp nó vào box dòng nhạc nào trong board reviews này...
Có thể là progressive... có thể là dark... có thể là black metal...
Album hoàn toàn chiếm lĩnh bởi clean vocal trên nền nhạc của Neige.
Hãy đến với nó...

ALCEST - Souvenirs d'un autre monde




NEIGE đã trở lại thiên đường của mình...
Một thiên đường bình yên và nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.
Khác với Mortifera đã viết lần trước, khác với Amesoeurs, Peste Noire...

Neige trở về với hình dáng của 1 người đàn ông tóc dài, đi lững thững giữa con đường ngào ngạt hương thơm của gió và cỏ cây, anh ngắm nhìn vạn vật, những con chim, những con sông, dòng suối, những cây hoa nở rộ... hơi thở nhẹ nhàng, anh nhớ về em... nơi kỷ niệm xa xăm đâu đó...
Album như một lời kể chuyện về mối tình của Neige... anh đã xa em rồi... chân trời xa mong muốn gặp em biết bao...

"KỶ NIỆM VỀ MỘT THẾ GIỚI KHÁC..."


Printemps Emeraude - "Mùa Xuân của Emeraude"

Lâu lắm rồi ta mới được cảm nhận mùa xuân thực sự kể từ khi đắm chìm vào mùa xuân của Nocturnal Depression...
"Mùa Xuân của Emeraude"... Emeraude có lẽ là tình yêu của Neige... cũng có thể là 1 viên ngọc lục bảo quý giá hiếm hoi...
"Viên ngọc mùa xuân" ấy ở đây đã nở rộ sắc đẹp.
Yêu đời mãnh liệt !!! Mùa xuân đẹp vậy chứ! Rộn ràng, hoa đâm sắc... dòng suối và tiếng cười nói khắp nơi...
Thế là cuộc sống trở lại với ta rồi !!!!!

Cánh rừng kia xanh lá...
Nắng chói chang muôn nơi...
Tình yêu đẹp vậy đó...

Mùa Xuân và Tình Yêu đang nở rộ trong con tim ta.

7 phút của ca khúc thật tuyệt vời!!! Mùa Xuân và những gì đẹp đẽ nhất đã mở đầu cho album... Còn gì tuyệt vời hơn cơ chứ!
Âm nhạc của Neige hay Alcest là như vậy... Không buồn bã, ảm đạm thê lương... không vui tươi tràn ngập hạnh phúc... Nhưng thật bình yên và tươi sáng như Mùa Xuân của tình yêu vậy!
Niềm hạnh phúc như ẩn chứa trong ca khúc này, giọng hát bình thản trôi nhẹ mênh mang của Neige khiến sắc xuân càng trở nên rõ rệt.
Không có gì để nói về ca khúc này "Mùa Xuân Emeraude" đẹp hơn bao giờ hết! Ấm áp, nồng nhiệt hơn bao giờ hết !
Hãy đắm chìm, tận hưởng mùa xuân bình yên đó...


Souvenirs d'un autre monde KỶ NIỆM VỀ MỘT THẾ GIỚI KHÁC...

"TÔI YÊU CUỘC SỐNG NÀY !!!
TÔI YÊU EM BIẾT BAO !!!"


Hãy hét lên như vậy!
Giữa đất trời mùa xuân... nhưng sao đây... tôi một mình và cô đơn...
Em ở nơi đâu... hỡi mùa xuân..................

"Nơi đây... nơi thời gian như ngừng trôi...
Nơi chỉ còn cỏ cây, hương hoa và tiếng hát...
Nơi tôi và em đã đến bên nhau...
Nhưng giờ đây.........."

"Tôi sẽ khóc không còn lo sợ...
Để luôn là con người của tự do...
Giữa đất trời đây !!!!"

Ca khúc thật êm đềm nhưng cũng thật mãnh liệt !
Thăng hoa của Neige chính là phong cách chơi thả lỏng mọi thứ, con người, tâm thức... hãy nằm im đó, giữa cành đồng này...
Nhắm mắt lại và tận hưởng lời ca tuyệt vời...
Giai điệu guitar hay không thể tả nổi... Giọng hát bình yên và mênh mang lắm. Như đi sâu vào nội tâm của con người.
Neige đã biến hóa âm nhạc thành thiên nhiên, thành cỏ cây, hoa lá... thành nỗi buồn trong sắc xuân...

Âm nhạc của Neige chỉ cần thoạt nghe... hay thậm chí là thoạt nhìn bìa album cũng có thể cảm nhận nổi...
Một vẻ đẹp bình yên, nhẹ nhõm... Một tình yêu trong nỗi buồn, nỗi buồn của 1 người lãng mạn sống bằng nội tâm của mình.
Một người luôn sống nhớ về kỷ niệm đẹp... lưu luyến vì nó... khóc và mỉm cười vì nó...

Alcest không thể tuyệt vời hơn khi dành tặng âm nhạc cho thiên nhiên, cho nỗi buồn tình yêu, cho kỷ niệm, cho nỗi nhớ...
Cho người đang yêu...
Cho người lãng mạn...
Cho người cô đơn...
Cho em... và cho cả nhận loại..............



Les Iris .... Ngũ Sắc...

Khi chìm vào nơi mông lung trên cánh đồng ấy...
Tôi như chìm vào giấc mơ của mùa xuân...
Ngạo ngạt sắc màu và hương thơm...

Giọng hát trong ca khúc này là của Audrey Sylvain - người chơi cùng Neige trong Amesoeurs.
Cũng giống như giọng của Neige, giọng hát của Audrey man mát và cũng xa xôi, mênh mang lắm.
Mà thực ra nhạc Alcest là vậy... luôn trôi đi mênh mang xa xôi...

Tôi vẫn nằm và chìm vào giấc mơ ấy...
Tôi như trôi đi trên cơn gió... Trên những ngọn mây cao vời vợi...
Tôi trở thành người tự do... Thỏa thích làm mọi điều...


Mơ ước thật giản gị...
Ca khúc này có tiệt tấu chậm hơn nhiều so với 2 bài trước nó. Giấc mơ mà, biết bao giờ mới hết...
2 phút cuối là những lúc buồn bã và cảm động... Như giấc mơ đang buồn, đang quằn quại...
Tôi bỗng nhiên muốn thoát ra khỏi nó...
Tôi như nghe thấy tiếng khóc than nơi đâu... Tiếng đàn gẩy nhẹ nhàng buồn thảm thiết biết bao...

Những giây cuối của ca khúc khiến ta nhớ lại nhạc của EXPLOSIONS IN THE SKY.
Mênh mang, mông lung, xa xôi và êm đềm kinh khủng...........

Và ta thoát ra nó... giấc mơ ấy...
Nhưng .................... ta có trở về với ta không...

"LANG THANG NƠI CHÂN TRỜI..." - Ciel Errant

Tôi đã tỉnh dậy rồi đây...
Tôi đã mơ không phải nơi đây...
Tôi ước được bay lên cùng đám mây kia...
Bay đến màu xanh của biển cả...
Bay đến nơi cuối cùng của trời đất...
Lang thang nơi chân trời xa xôi...


Vậy đấy... Lang thang...
Trong cái âm nhạc đặc trưng của Melancholic Post-Metal/Dark Metal... thật tuyệt diệu...

"Mơ mộng..."
Vậy là tôi vẫn chưa thoát khỏi giấc mơ ấy rồi...
Dù sao vẫn còn Mùa Xuân mà...
Hai phút cuối như được trở về với đời...
Giọng hát của Audrey trên nền nhạc da diết tiếng keyboard như âm thanh chuông gió... cùng giai điệu day dứt của guitar...
Đẹp biết dường nào! Tôi yêu cuộc sống... yêu mùa xuân này biết bao...


..............................

Sur l'autre rive je t'attendrai - Đợi em nơi bờ sông...

Vẫn vậy... Một tuyệt tình khúc của Alcest...
Đẹp mơ hồ... êm đềm và mát mẻ...

"Ngày qua ngày... Mỏi mòn hàng năm...
Tôi đợi em nơi bờ sông này...
Hy vọng gặp em vào 1 ngày nào đó...
Chỉ cần 1 ngày..."

"Tôi nhớ em biết bao
Gương mặt ngây thơ và vĩnh cửu..."

Thế là tôi trở về với tôi thật rồi...
Nhưng em đã trở về đâu... Chắc không bao giờ nữa rồi...

Tôi khóc trên cái nền nhạc acoustic hiu quạnh... Tiếng đàn buồn vậy sao...
Đây là ca khúc có giai điệu buồn nhất album, những âm thanh của acoustic guitar, keyboard hài hòa đã khiến cho khung cảnh xuân như ngừng trôi, như đọng lại để chờ tình yêu...

Cái khoảng không gian như ngừng trôi ấy chỉ còn tiếng gió nơi đâu...

Tir Nan Og - Chân Trời và Tuổi Trẻ

Tôi về vùng đất của tuổi trẻ... của sự hồi xuân... của ánh sáng của niềm vui...
Ca khúc cuối đến với ta như 1 bài dân ca ngọt ngào vậy...

Như giữa cảnh trời buồn ấy bỗng nhiên được chiếu sáng bởi mặt trời tỏa đầy nắng...
Hoa cỏ, chim chóc, bờ sông, dòng suối bỗng nhiên được cho thêm sức sống...

Ca khúc cuối hoàn toàn là 1 ca khúc folk music với giọng hát như tiếng ngân nga từ cổ họng, từ khóe mắt ướt mi...
Từ niềm vui và hạnh phúc vô bờ chăng?

Tôi như một người mới... 1 người tự do được về với thiên nhiên và về vùng đất Tir Nan Og...

Tôi vĩnh biệt nỗi buồn... vĩnh biệt sự chờ đời về tình yêu ấy...

Tôi về với tôi...



......................................................
Vậy đó... Tôi đã đến được 1 thế giới khác... và kỷ niệm về 1 thế giới xưa kia vẫn còn... Sẽ nhớ mãi...


Một album không thể ! Không thể tuyệt vời hơn!!!
41 phút đẹp không tưởng, buồn cũng có, hạnh phúc cũng có, niềm vui cũng có...
Thiên nhiên đẹp biết bao! Mùa xuân nơi đây đẹp biết bao!
Tình yêu đẹp nhưng chỉ là kỷ niệm...

Cám ơn Alcest... vì đã dành cho tôi 1 chút hương vị của cuộc sống...
Sẽ trọn đời yêu album này... cũng giống như từng yêu Mùa Xuân của Nocturnal Depression hay Bình Minh Nhân Loại của Opeth.........



http://ifolder.ru/2411831
http://rapidshare.com/files/38136341/Alcest_by_nidhogg.rar
http://www.megaupload.com/ru/?d=FDNYZ7VY

No comments: